清代:许诵珠
秦qín楼lóu月yuè盂yú湖hú道dào中zhōng,,借jiè风fēng挂guà席xí,,蓬péng窗chuāng徒tú倚yǐ,,涉shè笔bǐ成chéng章zhāng--许xǔ诵sòng珠zhū
秦qín邮yóu路lù。。层céng冰bīng冻dòng裂liè溪xī声shēng怒nù。。溪xī声shēng怒nù。。扁biǎn舟zhōu颠diān簸bǒ,,浪làng花huā飞fēi舞wǔ。。
乌wū篷péng倦juàn倚yǐ心xīn惊jīng怖bù。。联lián吟yín赖lài有yǒu吹chuī箫xiāo侣lǚ。。吹chuī箫xiāo侣lǚ。。戏xì拈niān红hóng豆dòu,,共gòng调diào鹦yīng鹉wǔ。。
上一首:许诵珠《清平乐 舟窗晚眺,次外子韵》
下一首:高梅阁《三弟归自云南其去也过舍辞行赋此》
唐代·许诵珠的简介
许诵珠,字宝娟,自号悟空道人,海宁人。江苏督粮道梿季女,举人归安朱镜仁室。